木兰花慢 三用韵 原误作 兹据何抄本改读音参考

mù lán huā màn sān yòng yùn yuán wù zuò zī jù hé chāo běn gǎi
木兰花慢 三用韵 原误作 兹据何抄本改

hǎo fēng liú shī lǎo, shuāng bìn shàng, xuě shuāng chóu.
好风流诗老,双鬓上,雪霜稠。
yì shào zhuàng huān yú, hū yīng zhú tù, zǒu mǎ fēi qiú.
忆少壮欢娱,呼鹰逐兔,走马飞球。
chūn fēng duàn cháng róu chàng, pàn qiān jīn yī xiào pò jiāo xiū.
春风断肠柔唱,拚千金一笑破娇羞。
cǐ rì huā shí yì qì, dāng nián mèng lǐ yáng zhōu.
此日花时意气,当年梦里扬州。
kè chuáng bǎi chǐ wò wēi lóu.
客床百尺卧危楼。
wǎng shì zǒng yōu yōu.
往事总悠悠。
bǎ hú hǎi rén háo, xiāo mó biàn huàn, zhū sì tiān yóu.
把湖海人豪,消磨变换,洙泗天游。
yīng zhī liè má sī yè, wèi qián shí jiàn shé pō duō chóu.
应知裂麻司业,为前时、谏舌颇多愁。
jīn qù què kān tòng yǐn, wèng tóu yǒu jiǔ pín.
今去却堪痛饮,瓮头有酒频*。

吴澄

吴澄,字幼清,晚字伯清,学者称草庐先生,抚州崇仁(今江西崇仁县)人。平生著作有《吴文正集》100卷、《易纂言》10卷、《礼记纂言》36卷、《易纂言外翼》8卷、《书纂言》4卷、《仪礼逸经传》2卷、《春秋纂言》12卷、《孝经定本》1卷、《道德真经注》4卷等并行于世。吴澄是元代杰出的思想家、教育家,他与当世经学大师许衡齐名,并称为“北许南吴”,以其毕生精力为元朝儒学的传播和发展做出了重要贡献。...